Là thượng sĩ giám lộ trên tàu Trần Khánh Dư
HQ-4, ông Lữ Công Bảy là một nhân chứng trực tiếp của trận Hải chiến Hoàng Sa
1974. Những dòng hồi ký dưới đây của ông đã được công bố rải rác trên mạng
nhưng không thực sự đầy đủ. Nhân dịp 40 năm Hải chiến Hoàng Sa, được sự đồng ý
của tác giả, toàn bộ bản hồi ký này đã được Thanh Niên Online đăng
tải, chủ quyền biển đảo
xin gửi tới quý bạn đọc.
Cựu quân nhân Lữ Công Bảy kể về con tàu HQ-4 mà ông từng là một thành viên và từng tham gia Hải chiến Hoàng Sa 1974 |
Ngày
1: Tức tốc lên đường
Khi tôi ghi lại những dòng hồi ký này thì sự
việc đã xảy ra cách đây 35 năm (19.1.1974 - 19.1.2009). Đã 35 năm trôi qua,
những gì mà tận mắt tôi chứng kiến, những gì mà tôi đã trực tiếp tham gia trong
trận hải chiến với Hải quân Trung Quốc tại quần đảo Hoàng Sa ngày 19.1.1974 vẫn
không phai mờ trong tâm trí tôi.
Lúc bấy giờ, tôi là thượng sĩ giám lộ (giám sát
lộ trình hàng hải) trên khu trục hạm Trần Khánh Dư HQ-4 (chiến hạm tối tân nhất
của Hải quân Sài Gòn thời bấy giờ) với chức danh hạ sĩ quan phụ tá trưởng ngành
Giám lộ, kiêm hạ sĩ quan phụ tá trưởng khối Hành quân. Với chức danh đó, trong
sở tác chiến cũng như trong nhiệm sở hành quân, lúc nào tôi cũng phải có mặt
thường xuyên trên đài chỉ huy, bên Hạm trưởng Vũ Hữu San (Hải quân trung tá) và
Hải quân đại úy Diên - Trưởng khối Hành quân, Hải quân trung úy Roa - Trưởng
ngành Hàng hải cùng một số đồng nghiệp giám lộ như thượng sĩ 1 Giám lộ Ry,
trung sĩ 1 Giám lộ Khiết. Nhiệm vụ của anh em chúng tôi là ghi lại nhật ký tác
chiến, nhật ký hàng hải, xác định vị trí của chiến hạm, đồng thời nhận và
chuyển những quang hiệu bằng đèn và tín hiệu bằng cờ.
Trong nhiều năm qua, Trung Quốc đã ngang nhiên
tuyên bố Hoàng Sa và Trường Sa là lãnh thổ của Trung Quốc. Gần đây, Quốc vụ
viện Trung Quốc đã ngang ngược thông qua cái gọi là chuẩn bị thành lập thành
phố Tam Sa nhằm trực tiếp quản lý các quần đảo trên biển Đông, trong đó có quần
đảo Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam.
Hôm nay, tôi ghi lại hồi ký này để tưởng niệm
các chiến sĩ hải quân đã anh dũng hy sinh vì nhiệm vụ bảo vệ Tổ quốc, bảo vệ
phần đất mà tổ tiên ta đã khai phá và giữ gìn dù không thể bảo vệ được toàn vẹn
lãnh thổ vì đó là một trận đánh không cân sức.
***
“Hôm ấy, gió mùa Đông Bắc thổi mạnh trên biển
Đông, biển động mạnh. Chiến hạm đang tuần tiễu vùng biển Quảng Ngãi, từ Sa
Huỳnh đến cù lao Ré (đảo Lý Sơn), đã là ngày thứ 14 lênh đênh trên biển, chỉ
còn một ngày nữa là chiến hạm sẽ được về Đà Nẵng nghỉ bến.
Anh em thủy thủ đoàn rộn ràng nghĩ đến ngày được
vào đất liền gặp lại bạn bè và người thân đang trông chờ ngóng đợi. Chưa kịp
dùng cơm trưa thì từ Trung tâm truyền tin đưa lên Đài Chỉ huy một công điện
thượng khẩn lệnh cho tàu về ngay Đà Nẵng.
Khoảng 17 giờ tàu về đến Quân cảng Đà Nẵng (cảng
Tiên Sa). Vừa cập cầu tàu thì được lệnh tháo dây ra ngoài neo. Hạm trưởng San
được lệnh lên họp khẩn cấp ở Trung tâm hành quân Bộ Tư lệnh Hải quân vùng I
Duyên Hải (BTL/HQ/V1DH).
Từ Bộ chỉ huy Vùng I Duyên hải, Hạm trưởng điện
về tàu lệnh cho Hạm phó (Hải quân thiếu tá Nguyễn Thành Sắc) cho ban ẩm thực
lên bờ đi chợ (tiếp tế lương thực, thực phẩm). Lúc 20 giờ, Hạm trưởng về đưa
tàu vào cập cảng Tiên Sa. Lệnh cấm trại 100% được ban ra, không ai được rời
tàu.
Ban cơ khí chuẩn bị bắt ống để nhận dầu và ngước
ngọt. Đến 21 giờ, hai xe GMC chở một trung đội với đầy đủ vũ khí đạn dược. Lần
đầu tiên trước mắt tôi được chứng kiến một toán quân lạ lùng, họ không mặc quân
phục của quân đội Sài Gòn mà là quân phục của bộ đội miền Bắc, đủ kiểu áo: áo
đen và áo màu ô liu, súng AK-47, B-40, B-41, giày bố, dép râu, nón tai bèo, nón
cối…
Sau một hồi dọ hỏi, tôi mới biết đây là lực
lượng Biệt hải (lực lượng đặc biệt tinh nhuệ, chuyên xâm nhập lên bờ biển phía
Bắc vĩ tuyến 17, hoạt động trong chiến tranh). Tôi được lệnh từ Đại úy Diên
chuẩn bị hải đồ đi Hoàng Sa trình cho Hạm trưởng.
Lúc 23 giờ, tàu rời cảng Tiên Sa, trực chỉ Hoàng
Sa. Tôi có cảm giác có một cái gì lớn lao sắp xảy ra. (Còn tiếp)
Lữ Công Bảy
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét